Tin mới
Je to tvá země

Ngày đăng: 16/06/2009 - 22:58:48

Việt Nam ơi, chùm khế ngọt của tôi Nơi tôi sinh ra và xin chết vì người Cùng Tiệp Khắc, cả một đời trai trẻ Tôi sống nhớ người và chết vẫn không nguôi.

Viết về hai quê hương

 

Tôi sẽ viết về Tiệp Khắc của riêng tôi

Quê hương thứ hai dạy dỗ tôi nên người

Tôi sẽ viết về Việt Nam quê mẹ tôi

Nơi sinh ra tôi và ru tôi trên nôi

 

Mảnh đất đơn sơ luôn chan chứa nụ cười

Của cha mẹ, bạn bè, anh em thời thơ ấu

Chiếu tia sáng đầu tiên vào mắt tôi lần ấy

Giúp tôi hiểu đời và thế giới xung quanh

 

Đó chính là Việt Nam bị tàn phá chiến tranh

Nhưng vẫn lo dạy tôi biết yêu, biết gét

Cho tôi niềm tin, chỉ ra điều thiện, ác           

Kiêu hãnh, tự hào ôi hai tiếng Việt Nam

 

Chúng tôi học bài giữa bom đạn rơi quanh

Nên thấu hiểu thương đau và mất mát

Bao người lính hy sinh, bao gia đình tan nát

Tiếng trống trường như giục giã tim ta…

 

Tốt nghiệp phổ thông tôi đã phải đi xa

Đến trời Âu trên con tầu liên vận

Lỗi hẹn tình đầu, chẳng kịp chào bè bạn

Tuổi thơ bất ngờ trôi mất qua đời tôi

 

Còn đâu vần thơ, còn đâu nụ cười

Chúng tôi chọn học hành làm ý chí

Chấp nhận sống một quãng đời bình dị

Giữa Kinh thành vương giả, chốn phù hoa


Praha tráng lệ và nguy nga

Cầu Karluv dưới lâu đài hoành tráng

Trên mỗi mái nhà ánh hào quang lấp loáng

Thủ đô vàng, trái tim của châu Âu…

 

Kỷ niệm ban đầu đã mãi mãi khắc sâu

Tình thầy cô, bạn bè bao thân ái

Vượt qua buồn đau chúng tôi tiến tới 

Đông lạnh không còn làm băng giá trái tim

 

Năm tháng qua đi trong nhung nhớ im lìm

Người đỗ đạt, người bệnh tình, rớt lại

Người chiến thắng, có cả người gục ngã

Vẫn quây quần nơi đất bạn phương xa

 

Mưa tuyết rơi trên thành cổ bao la

Lòng vẫn nhớ cánh phượng hồng năm ấy

Khi lá rụng cánh rừng thông ruồng rẫy

Tôi lại hướng về mùa Xuân nụ đơm hoa…

 

Chúng tôi chia tay mỗi người mỗi ngả

Luôn nhớ về mái trường cũ năm xưa

Anh học Praha, tôi Bratislava

Em học Brno, Kosice, Ostrava, Liberec

 

Tiếng Séc, Sloven đã trở thành thân thiết

Bên tiếng Việt mình mỗi khi nói đó anh

Còn nhớ không nồi ngải cứu nấu canh

Lon cá hộp, súp chén chung cả đội…

 

Trở về quê hương lại học hành sớm tối

Muốn đổi đời thì phải cố gắng thôi

Thiết kế công trình, miệt mài thí nghiệm          

Xây lại cơ đồ trách nhiệm của chúng tôi

 

Hôm nay đây tất cả tóc bạc rồi

Toàn kỹ sư, giảng viên, giáo sư, bác sỹ

Nhiều người giỏi, tài, nắm nhiều vị trí

Vẫn luôn bồi hồi nhớ Tiệp Khắc xa xôi

 

 

Việt Nam  ơi, chùm khế ngọt của tôi

Nơi tôi sinh ra và xin chết vì người

Cùng Tiệp Khắc, cả một đời trai trẻ

Tôi sống nhớ người và chết vẫn không nguôi.


Nguồn tin: Do.honza


Các tin khác:
Xem tin theo ngày: